Đêm chập chờn trôi đêm rất sâu
Cuộc t́nh c̣n lại chỉ cơn sầu
Thoáng nhớ bóng ḿnh qua giấc mộng
Dật dờ cuộc sống lăng quên mau
Người ở gần tôi hay rất xa
Người quên những tháng mộng ngày qua
C̣n lại trong người là cay đắng
Đẩy dần thương mến cũ trôi xa
Tôi bảo chỉ cần hương khói bay
Đủ làm đôi mắt nhỏ tôi cay
Mà người th́ vẫn hờ hững lắm
Nhóm lửa thiêu tan hạnh phúc gầy
Tôi sợ vẩn vơ khóc một ḿnh
Trong đêm vẫn chỉ những lặng thinh
T́nh yêu tôi hỡi, c̣n không nhỉ
Hạnh phúc là đâu, hay tội t́nh?
Bảo Trân