Ngày tháng sao mà nhanh quá thể
Chớp mắt đã là mười bẩy năm
Từng đó tháng ngày thân viễn xứ
Nhớ thương chỉ gạt lệ âm thầm
Quê cũ bây giờ xa diệu vợi
Bạn bè cách trở một đại dương
Kỷ niệm tràn đầy trong tâm tưởng
Quay quắt những đêm dài vấn vương
Tuổi mộng đã qua rồi, một thuở
Tóc xanh giờ đã đổi thay màu
Lối cũ, ngày về xa xôi quá
Mỏi mòn, chưa hết cuộc bể dâu
Ra đi tâm niệm là trở lại
Thời gian không mờ nhạt lòng son
Sống để cho qua đời lưu lạc
Chờ đợi một ngày vui hồi hương
Bảo Trân (1992)