Từ ngày cưới vợ tới giờ
Mỗ tôi đã rước khổ vô thình lình
Hồi nào tự tại, tênh tênh
Đến lúc có vợ trói mình vào gông
Buồn cho số phận long đong
Đành cam chấp nhận, đục trong, méo tròn…
 
Khởi đầu thay tã, tắm con
Dẫn đi bác sĩ, vai mang, tay bồng
Con ốm thức suốt đêm trông  
Ru cho con ngủ, nhẹ bông giấc nàng
Con lớn: một đứa đến trường,  
một đứa vườn trẻ, cùng đường, cũng hên
Tối về chăm việc sách đèn
Không thôi con sẽ lãng quên học hành
Đi chợ, cầm list loanh quanh
Mua hoài cũng biết, rau xanh, bí vàng…
Khiêng thùng cho vợ học đàn
Vợ ski, có mỗ bưng chân, tháo giầy
Bốn càng ski nặng hai vai
Vợ thong dong với đôi tay nhẹ hều
Cắm trại, vợ đủng đỉnh theo
Mỗ tôi khiêng vác, dựng lều, nấu ăn
Lái xe, chỉ thế, không hơn
Đổ xăng, đánh bóng, cũng phần mỗ tôi
Ra vườn vợ chỉ ngồi chơi
Ngắm mỗ cuốc đất, trồng khoai, trồng cà
Thứ bảy đi học yoga
Chờ mỗ cuốn chiếu cuối giờ tập xong  
Học ảnh vợ đi lòng vòng  
Mỗ vác hai máy, long tong chụp hình
(Giảng viên tưởng bả thực hành
Cấp phát chứng chỉ.  Thiệt tình…ngon ơ!)
Đêm ngày vợ chỉ …làm thơ
Rồi thẩy qua bảo: - bỏ vô Web mình -
Kỹ thuật thì đã hổng rành
Nhưng nhiều ý kiến, chương trình, design!!
Cell phone cũng chẳng biết xài  
Tin nhắn đầy máy, chờ tôi xoá giùm??
Giờ thêm dị ứng lung tung
Cơm nước, chùi dọn, mỗ cong lưng làm

Biểu sao mỗ hổng càm ràm?
Thượng Đế có đổi, sẵn sàng, mỗ ưng
Mỗ đây rụng tóc quá chừng
Hỏi ra mới biết nguyên nhân: - vợ hành -

BT