Buồn thay một kiếp số long đong
Tuổi già thân chiếc lá giữa giòng  
Sáng sáng lách len con đường chật
Chiều chiều luồn lỏi bãi xe đông
Xuân đến bồi hồi nồi bánh vợi
Đông đi thấp thỏm túi gạo lưng
Cùng chung mệnh tuổi, người thong thả
Còn ta kiếp số vẫn long đong    

 

Bảo Trân