Chiều đọng trên hàng sương
lay không tan
Nghe gió gọi ôi mùa thu úa
vàng
Tuổi ngọc ngà sao bỗng dưng
chắp cánh
Ta nghe sầu lên gọi hồn đi hoang
Ta đón mùa thu về trên đôi
tay
Ôi lá thu buồn như mưa thu bay
Xót xa khi mất khung trời tuổi ngọc
Lòng úa sầu trong chiều thu quắt
quay
Bảo Trân |