Sân trường ngày cũ là đây
Mà sao lá rụng trải đầy lối xưa?
Bô Na đường cũ nên thơ
Giờ sao hiu quạnh, gió lùa lá bay?

Phượng hồng rớt nhẹ trên tay
Rơi trên mái tóc hương may thuở nào
Chuông chùa ngân vọng xôn xao
Hòa vào nỗi nhớ, dạt dào, xót xa

Xa rồi, ngày ấy… thật xa
Chân chim sáo nhỏ, trắng tà áo bay
Em ngày ấy, tuổi thơ ngây
Tay nghiêng vành nón gió lay, thẹn thò

Trường xưa, những sáng êm mơ
Chia nhau từng cánh sứ thơ, ngọt ngào
Phượng hồng, ép nhẹ vào nhau
Ghép vào lưu bút gửi trao chút tình…

Một mình chốn cũ, buồn tênh           
Bóng dài ngả xuống chênh vênh, tội tình 
Đường xưa, lối cũ, lặng thinh
Người xưa cũng chỉ một mình, chơ vơ

Thầy cô, bạn cũ, tình thơ
Phượng hồng, hoa tím, sứ xưa đâu rồi?
Còn đây là những u hòai
Nhưng sao quên được một thời dấu yêu…

Lý Tuyết Mai