Tan trường buổi ấy ngẩn ngơ nhìn

Hai phố giao đầu me lá xanh

Không hẹn mà người đâu bỗng đến

Cùng chung một ước mộng tâm tình

 

Lúng túng làm sao chuyện buổi đầu

Nhìn người cũng chẳng dám nhìn lâu

Người đi, lòng những hoài lưu luyến

Hẹn lại người chăng – một buổi sau?

 

Gặp gỡ một lần, một lần thôi

Người đi chưa biết được tên người

Mỗi lần lá đổ mùa me tới

Nhớ lá me xưa, nhớ đến người…

 

 Bảo Trân (1975)