Ra vườn đội nón, chít khăn
Ngắm hoa qua mạng lưới bồng voan che                      
Hoa đang nở rộ thấy mê                                           
Đứng xa, chẳng dám cận kề đón hương                          
Lối mòn nho nhỏ dẫn đường                                            
Vòng quanh mấy ngả hoa đương được mùa…

Sen hồng, Súng trắng thi đua
Vươn bao cánh mộng trên hồ nước trong
Ngọc Lan dầy đặc những bông
Che ngang Tim Vỡ quấn vòng, nhỏ nhoi
Quỳnh Hoa, đêm hết vẫn cười
Trà Mi, hoa Sứ, nụ tươi trên cành
Thiên Lý ẻo lả, mỏng manh
Hoa vàng chen lẫn lá xanh mượt mà
Tử Dương đỏ thẫm, la đà   
Sơn Chi thanh tú, nõn nà, hữu duyên
Đào Kim Nhưỡng cũng gần bên
Long lanh sương sớm, cánh mềm nghiêng chao  
Tử Đằng Hoa, đẹp làm sao
Hai giàn hai góc quyện nhau gọi mời
Đường ra cổng cũng tuyệt vời
Hồng, Cúc, Thược Dược, mỗi nơi mỗi màu
Dập dìu Ong, Bướm theo nhau
Tung tăng vườn trước, vườn sau, thỏa tình…

Ra vườn từ buổi bình minh
Ngắm hoa, bỗng thấy lòng mình xuyến xao
Nắng lên, khép cổng đi vào
Trời hanh. Gió thổi lúc nào? Khăn rơi!
Nhanh nhanh uống thuốc đi thôi
Chiều nay mặt đỏ.  Khóc,cười? Tính sau!  

 

Bảo Trân
8/7/07