Chờ tin rồi cũng mỏi mòn
Chung quanh ta biết mất còn những ai
Đời buồn như tiếng thở dài
Thân quen rồi biết tìm ai phương này
Bỏ quên phố thị một ngày
Là quên tất cả ngày dài nhớ thương
Nghe như buốt lạnh trong hồn
Ừ thôi, rồi cũng mỏi mòn người ơi!
Saigon phố cũ, một người
Phương trời xa lạ một người, nhớ nhau

 

Bảo Trân