Mưa xứ lạ u buồn như tiếng nấc

Gió miền xa sầu như tiếng thở dài

Con đường mòn in bóng người lữ thứ

Gió mưa làm lạnh buốt cả đôi vai

Ôi kỷ niệm muôn đời là nuối tiếc!

Còn tìm đâu những ngày tháng xa xưa

Hỏi phố cũ giờ đây còn buồn hết?

Và người xưa giờ đã thật quên chưa?!

 

Bảo Trân