Bạn hỏi:
- Tuổi chưa qua xuân mộng
Sao làm thơ tuổi già?  
Lưng còng, tay chân quắp
Đọc qua, lòng xót xa -

Thưa:
Tóc bạc, da đã mồi
Tay chân cũng rụng rời
Tim óc dần khô héo
Còn đâu ngày xuân tươi

Viết được gì thì viết
Còn thơ thẩn còn vui
Không mau mau ghi xuống
Ngày mai lại quên thôi

Mình đã toan…chưa già
Mà ngày tháng vụt qua
Nhìn lại gần sáu chục
Đất gần, trời đã xa

Ngoảnh đi, vài chục năm
Đời viễn xứ, âm thầm
Quê hương, nghìn cách trở
Hồi hương, chuyện xa xăm

Mộng vào "Văn Học Sử"
Vẫn là mộng…xa vời  
Ý thơ…giờ đã cạn
Bút mực… cũng ngậm ngùi

Vừa vào… Tri Thiên Mệnh
Đã lo…Thuận Đạo Trời
Biết…Hòan Đồng Cải Lão
Phận mình, có đến nơi?!

Thế nên, bạn ơi:
- Sợ mai mốt già rồi
Tim óc cũng đâm lười
Cắn bút ngồi tìm chữ
Làm thơ cho tương lai… -

BT