Viết trong ngày đưa
tiễn bác đến Rose Hills
Trời đất
cuồng quay, khi hay tin dữ
Mới ngày nào đồng
sự, bác và tôi
Mà giờ đây âm
cách trở dương rồi
Tiếc thương nhiều
cũng thế. Cũng đành thôi!
Thôi hết
nhé, một đoạn đời luân
lạc
Quên thân mình,
tìm nhân thế niềm vui
Thôi quên nhé,
một kiếp người cam khổ
Thong dong miền Vĩnh
Cửu, bác yên vui
Còn lại đây
một người yêu nhỏ bé
Cuối nẻo đường
trần…vẫn bước đơn côi?
Mơ ước cuối,
vẫn hoài trong tâm tưởng
Vẫn ngậm ngùi…vẫn
mơ ước mà thôi!!
BT – LTM
(một đồng
nghiệp GAIN vùng 6)
|