Anh ạ, mùa đông về rồi đó
Nhắc nhớ làm sao buổi hẹn đầu
Màu xám mây trời thân ái quá
Ru hồn áo trắng mộng… ngày sau

Sóng nước êm đềm ta ngắm chung
Hoàng hôn ưu ái đến vô cùng
Ước mơ trên bến sông chiều, mãi
tay ấm trong tay dệt mộng lòng

Ai ngờ, tơ chẳng se chung mối
Nên lời ước hẹn ngại ngùng trao
Từ tạ, mà sao lưu luyến quá
Cánh thép xa vời… mộng ước chao

Thì thôi quên nhé, chiều hò hẹn
Quên cánh chim trời một cuối đông
Quên cả ánh hoàng hôn nồng ấm
Trên sóng êm đềm bên bến sông

Sóng nước hoàng hôn đã nhạt rồi
Phút đầu gặp gỡ, lỡ làng thôi
Đã không duyên nợ thôi đừng tiếc
nhớ chuyện ngày xưa, chỉ ngậm ngùi…

Bảo Trân