|
|
Như những cánh
chim trời
từ một vùng
xa xưa nào không quen biết
Anh sẽ trở về
như ngày xưa anh đã từ tạ để ra đi
Đem bao yêu thương về cho khung cửa dậy
thì
Nhìn em khóc
và nghe những lời em trách móc
Nếu em hiểu được anh
thì không bao giờ em còn khóc
Như những lần chia tay là em sợ tan
vỡ ân tình
Cho lòai chim sâu cũng khóc chuyện đôi
mình
Cho lũ sóc nhỏ cũng u sầu trong
tổ ấm
Nếu em hiểu
đã yêu anh là chấp nhận
Yêu anh là em yêu gian khổ đời
anh
Yêu anh là em quên bỏ ngày
xanh
Và mãi mãi sống trong ngày
chờ đợi
Mùa Xuân sẽ qua đi như mùa
Xuân vừa tới
Và anh sẽ ra đi như anh đã trở về
Cho em ngồi bên song buông xõa mái
tóc thề
Chờ đợi mãi tin anh và em khóc.
Bảo Trân
|
|
|
|
|