Ta đã viết cho em ngày vừa lớn
Lời tự tình êm như trái tim ta
          Để giấc ngủ bình yên không lên tiếng
    Ru em tròn một giấc mộng kiêu sa

   
 

Một sớm mùa thu trải lụa ngà
Điểm con đường nhỏ nét anh hoa
Mười sáu mùa thu về ươm nắng
Mười sáu tuổi vàng thêm kiêu sa

Mười ngón thiên thần đan nhớ thương
Ta nghe say ngủ chốn thiên đường
Muốn thả em vào trong di niệm
E ấp trong hồn chút dư hương

Ta nhớ em nhiều em biết không
Sao còn im lặng nép bên song
Sao vẫn lạnh lung không lên tiếng
Cho hồn ta khổ em biết không

Suối tóc em dài ta vấn vương
Gió chiều len lén ướp mùi hương
Ngây ngất nhìn em ta say ngủ
Chợt biết rằng mình đã nhớ thương…

                   Nhất Khanh (1971)

aa