ll    
 

Một hôm cánh gió dừng phiêu bạt
Mây trời ngơ ngẩn biếng chân bay
Cô bé ngồi bên ô cửa nhỏ
Bóng chiều lả xuống nét mi dài

Đôi mắt cô hoen mầu xa vắng
Chắc hẳn chiều nay rủ bóng ai
Ngòai kia lá úa rơi nhè nhè
Cô buồn kim chỉ cũng buồn lây

Thời gian như bước chân ai đó
Chở theo những giấc mộng bồi hồi
Từng bước âm thầm không vọng tiếng
Mỗi mùa một chút mộng thêm vơi

Chở theo cả những giấc mơ xưa
Những nhớ, những thương, những đợi chờ
Cô nhỏ ngày xưa giờ đã lớn
Thỉnh thỏang thấy buồn chuyện tình cờ

Tóc nhỏ theo chiều gió đong đưa
Chiều nay trời chuyển bước sang mùa
Bỗng thấy lòng mình hiu hắt quá
Bàn tay dài mấy ngón chơ vơ

Cô dấu trong cô một bóng người
Êm đềm như nắng lúc chiều rơi
Cô biết tháng ngày qua ngày lại
Sẽ vướng đâu đây chút ngậm ngùi

Thôi cô gái ơi, cô nhỏ ơi
Đừng mộng chi nhiều mộng sẽ vơi
Sẽ thấy hiu hiu lòng mưa bụi
Sẽ thấy đàn ngơ ngẩn nửa vời…

Nhất Khanh (1973)