Bố ơi, hoa mai nở vàng rồi
Xuân đầu tiên chúng con mồ côi!
Xuân đến, nhắc nhớ ngày họp mặt
Nhớ bố, sao tránh khỏi ngậm ngùi
Bố ơi, mùng hai này về nhà
Trước bàn thờ, con dâng hương hoa
Cháu sẽ rót ly trà năm mới
chúc ông, như ngày xuân thuở xa
Bố ơi, mùng hai nào có nhau
Cơm xong, con, rể, bố, giao đầu
Mình mở hội canh bài năm mới
Bằng lì xì tết mừng tuổi nhau
Mùng ba, bố thăm từng đứa con
Hàn huyên vui vẻ, chuyện vẫn còn
Bước ghé, lại thêm lời chúc mới:
“Hạnh phúc vuông tròn”. “Thọ như sơn”
Vậy mà bố ra đi mùa Xuân
Mai vàng còn nở rộ đầy sân
Con đứng bên giường khăn áo trắng
Nhìn bố xa, vẫn tưởng còn gần!!
Có phải mình vui nên trời ghen?
Trời bắt xa hạnh phúc êm đềm!
Hay trời tội bố nhiều cơ cực,
đón bố về cõi khác bình yên?
Chúc bố gì đây? Xuân năm nay
trời phương xa bố quạnh hiu đầy!
Chỉ mong bố hết đi sầu khổ
Bình yên trời cực lạc phương Tây
Lý Tiểu Thư (1988)