Mai này nếu có về Đà Lạt

Anh hứa đưa em về cùng anh

Thăm cảnh thiên đường miền hạ giới

Phố núi ngàn năm gió trăng lành

            

             Đây em, Đà Lạt của ngàn thơ

             Sương trắng vây quanh đỉnh mơ hồ

             Thông xanh sừng sững chiều lộng gió

             Hồng đào rơi rắc bước êm mơ

 

Réo rắt chim rừng đưa lối nhỏ

Rạt rào sóng vỗ thác đầu gềnh

Ngơ ngác nai vàng ven suối vắng

Lững lờ én lượn giữa trời xanh

 

             Thung lũng tình yêu hoa bướm say

             Nghe chừng tiếng sáo vọng chân mây

             Từ chăng Hòang Hạc, lầu thơ ấy?

             Mời gọi người yêu hợp cánh bay

 

Mai này anh sẽ về Đà Lạt

Nơi có một hồn anh vấn vương

Xa lắm, từ làm thân lữ thứ

Anh quên, quên hết giữa đọan trường

 

             Ôi Dị An ơi, Thụ Nhân ơi!

             Nơi anh đã có một đời vui

             Thương quá con đường lên học viện

             Giận quá đi thôi, cuộc đổi đời

 

Anh hứa đưa em về Đà Lạt

Về lại Việt Nam đất nước yêu

Có nhau những quãng đường quê cũ

Từng đó thôi em, cũng đủ nhiều

            

                                           Bảo Trân - LTM (2000)

 

Về Đà Lạt