Có phải anh buồn vì bài thơ ấy?
Em hứa rồi, không viết nữa chịu chưa.
Nào đâu ai thương nhớ với mong chờ
Mà chỉ tại thi sĩ nhiều tưởng tượng
Đây với đó, cách đôi đời đôi hướng
Nghìn trùng xa, hơn nửa quả địa cầu
Ai hẹn hò, ai chờ đợi ai đâu
Mà anh phải âu sầu ai oán thế
Chuyện ngày xưa, những ngày xưa còn bé
Vẫn mãi là kỷ niệm của ngày thơ
Lời yêu đương chưa hề nhận bao giờ
Sao cứ bảo em hoài yêu dấu cũ
Đâu có tội, mà bắt em phải thú
Chưa yêu người, sao bảo ướt thương mong
Sầu đau đâu mà tan nát cõi lòng?
Anh tưởng tượng nhiều hơn thi sĩ nữa
Yên tâm đi, hãy nghe lời em hứa
Thơ yêu đương nay viết chỉ riêng chồng
Tin em đi, ngàn dấu ái thương mong
Anh đã phủ đầy hồn em từ đấy
Quay lại nhìn em và anh sẽ thấy
Hồn dại khờ thi sĩ ngập tình anh
Đừng làm cho dang dở chuyện chúng mình
Rồi hai đứa sẽ u hoài tiếc nuối
Bảo Trân - LTM