Vừa Tết hôm nào, lại
hết năm
Ngày tháng vụt qua rất
lặng thầm
Tết đến rồi ư, sao
nhanh thế?
Ta mải bôn ba trả nợ trần!
Xuân đến rồi sao? Mùa đã đổi?
Nắng vàng chiếu tỏa ngợp
trời mây
Hy vọng vươn lên như nắng
mới
Rọi sáng lòng ta, say ngất
ngây
Cất hết u sầu vào dĩ vãng
Tương lai rong ruổi, cố tìm
vui
Biết đến bao giờ thôi
trăn trở ?
Nhận lại tin yêu, mỉm miệng
cười
Biết ước gì đây,
mùa Xuân tới?
Mong đợi đổi dời một
buổi mai
Hy vọng tràn đầy hương
gió mới
Hạnh phúc cùng ta đến
trọn đời
Ba mươi năm lẻ sầu viễn
xứ
Đời trôi muôn hướng
kiếp cơ cầu
Xuân đến, vẫn làm
thân lữ thứ !
Ta ủ trong tim một nỗi đau
Buồn, vui quay quắt đời lưu
lạc
Xuân mới sao ta vẫn ngậm
ngùi?
Chẳng lẽ, năm nào
ta cũng thế
đón xuân, với nước
mắt đầy vơi?!
Bảo Trân |