Ta ở đây,
nửa qủa cầu
ngăn cách
Em bên kia, vương vấn với tủi
hờn
Viết gì đây cuộc sống
chẳng gì hơn
Vẫn quay quắt với từng ngày
xa lạ
Ta thức giậy, nắng chưa hồng đôi
má
Vẫn quay cuồng trong công sở buồn
tênh
Người ở đâu, vẫn đông đúc
vây quanh
Ta ở giữa, tưởng mình chừng
hóa đá
Nói với ai, những ngôn từ xa
lạ
Thèm tiếng Việt Nam, bằng hữu
xa vời
Nhưng ở đây ta cũng chỉ riêng
ta
Với những đám hồ sơ dầy
ngang mắt
Ta trở về, ánh mặt trời vừa
tắt
Tìm lại mình trong gác nhỏ đìu
hiu
Đời của ta cũng như những buổi chiều
Cô quạnh quá, những buổi chiều
tắt nắng
Em ở đâu sao thư từ bỗng
vắng?
Còn đó không để viết
cho bạn hiền
Hay đã xa rời cuộc sống bình
yên
Quên ngày tháng u buồn trong sầu
tủi
Ngủ đi em, nghĩ làm gì thêm
khổ
Mòn tuổi xuân tàn lạnh giấc
mơ nồng
Ngủ đi em, như gấu nhỏ mùa đông
Chờ đợi một ngày mai xuân
lại đến
Bảo Trân (1979) |