Ngày mai này anh đi
Tối nay cho anh nói
Những dấu ái yêu thương
Mặn nồng tình chăn gối

Mười năm tình yêu đầy
Anh giữ trong tim đây
Dù xa em vạn dặm
Tình anh thề không phai

Anh ra đi ngày mai
Băng mình vào sương khói
Em đừng nói với ai
Nơi mà anh sẽ tới

Anh hiểu em quyến luyến
Em biết, anh nặng tình
Nhưng bên rừng tăm tối
Bạn bè đang chờ anh

Anh thiên thần mũ đỏ
Từng tử chiến Hạ Lào
Đường về quê kháng chiến
Đâu làm anh núng nao

Người ta bảo anh điên
Người ta rằng anh dại
Ai biết nỗi sầu riêng?
Ai hiểu lòng tê tái?

 

 

Vui sướng gì nơi đây
Quê hương mình nghèo đói
Bao người chẳng tòan thây
Dọc đường kinh tế mới

Rồi tăm tối sẽ qua
Và vinh quang sẽ tới
Ngày khúc khải hòan ca
Cờ vàng bay phất phới

Để anh đi nghe em
Tìm ngày vui sắp tới
Anh hẹn về tìm em
Dìu em muôn vạn lối

Đưa em ra Hà Nội
Qua kinh thành Huế thơ
Về Hà Tiên biển mộng
Và…bao địa danh mơ

Tại sao em lặng thinh?
Tại sao em không nói
Em, hãy trách cứ anh
Cho vừa bao tội lỗi

Rồi em để anh đi
Tìm bình minh trở lại
Đóng góp một bàn tay
Cho quê hương ngày mới

 

Bảo Trân