Người em gái của vòm
trời Kiêm Ái
Có nhớ gì hình ảnh cố nhân không?
Xa cách quá một đại dương thương
nhớ
Em có nghe vọng lại chút dư âm ?
Ngày xưa đó em hiền ngoan sách
vở
Tôi ngại ngần không dám ngỏ lời
yêu
Em e ấp dưới vòm trời Kiêm Ái
Tôi lặng thinh trong bước nhớ đường
chiều
Kiêm Ái ơi, lời yêu chưa dám
ngỏ
Giữ trong lòng, nên vẫn mãi tơ vương
Kiêm Ái ơi, xa rồi ngày học đó
Tôi quê người. Em chốn cũ,
sầu thương
Người em gái của vòm trời
Kiêm Ái
Mất em rồi, từ thuở mất quê hương
Kiêm Ái ơi, qua bao nhiêu dâu bể
Vẫn trong tôi một nỗi nhớ miên
trường
Bảo Trân |