Người yêu hẹn: -  Đến cuối tuần
Đưa về ra mắt song thân, chuyện trò
Đêm đến là của ước mơ
Vu Sơn tuyệt đỉnh, tha hồ ngất ngây -
Nghe xong chàng đã mê say
Chạy bay ra tiệm thuốc tây gần nhà
Tìm ông dược sĩ, hỏi dò:
- Bao nhiêu cho đủ, ngọc ngà đêm vui? -
Hiền từ ông dược sĩ cười:
- Lần đầu giữ sức, vừa thôi, chú mày… -
Ngựa non háu đá hí dài:
- Phải cho nàng biết thực tài của tôi! -  

Đến nhà lòng vẫn bồi hồi
Hân hoan tưởng tượng: "tuyệt vời tối nay"
Cửa mở, tắt nụ cười ngay
Ra đón, trước mặt, ai đây?  Chết rồi!!
Là…ông dược sĩ hiền, vui
vừa gặp hôm trước.  Trời ơi! thể nào?
Ngượng ngùng, bối rối câu chào
Đôi chân riu ríu theo vào bàn ăn
Cả nhà yên vị vừa xong
Đưa tay làm dấu góp chung lời cầu
Khổ đau, chàng mãi cúi đầu
Lâm râm khấn hứa – từ sau xin chừa

Người yêu hỏi nhỏ: - Xong chưa?
Bộ anh tính để nguyên giờ đọc kinh!
Ngoan đạo như thế, nhất anh
Chắc mẹ cha cũng thuận tình chúng ta -
Thì thào, chàng hé môi ra:
- Sao không nói trước ông già nghề chi
Để giờ anh kẹt như ri
Muốn khóc chẳng được, cười khì chẳng xong! -

BT  

Lời bàn: bài học nằm lòng
Muốn nổ, nhớ tránh ông thân bạn tình