Ta sẽ đưa em đi vào một ngày trời không nắng
Khi biển động thật gần trong một sớm sương mù
Có ta đưa em đi bằng ngọn gió của mùa thu
Rời xa thành phố với muôn ngàn ánh hoa đèn lộng lẫy
Này em, ngồi xuống đi và em có thấy
Tòa lâu đài dựng trên biển cát chơ vơ
Ta đã ra đây một buổi sáng sương mờ
Nhặt vỏ ốc để xây thành cửa sổ
Lâu đài cổ trong chuyện xưa tích cũ
Bằng pha lê còn kém hẳn lâu đài ta
Không dựng trong rừng rậm dưới thông già
Không có cả những kỳ hoa dị thảo
Lâu đài ấy ta xây bằng sỏi đá
Bằng niềm tin và bằng cả ước mơ
Bằng thương yêu và bắng cả đợi chờ
Bằng tiếng hát của những lòai ngư nữ
Ta đã dựng lâu đài bằng đốm sáng
Vớt rong rêu để làm những chiếc màn treo
Cho nàng tiên ngồi trong đó những buổi chiều
Nhìn biển động và hát bài ru biển cả

Bảo Trân