|
|
Viết riêng cho anh, Hươu Đảm Đang
Hai đứa chúng mình, chưa đến
ngày hưu trí
Con vắng xa rồi, mình thành “vợ chồng
son”
Ngày lại qua ngày, sau bữa cơm tất
bật
Tìm một niềm vui, cho đời đỡ héo
hon
Dạ vũ - em ghen, cắm trại - em không
thích
Xe đạp - chạy hoài cũng chẳng
kịp cuộc thi
Trượt tuyết - vắng con, em buồn, không
tha thiết
Anh nói: - “Biết rồi, anh làm
Web cho em.
Trang Web chở đầy những bài thơ cũ,
mới,
truyện ngắn, truyện dài, những bài
hát của em…
Trang Web có những tên phụ đề rất
lạ.
Nhưng trang đầu, trang chính là -
Tên của em - .”
Sau bao ngày anh cặm cụi cùng sách
vở
Học hỏi lung tung. Đầu cổ, tóc
rối bời.
Và sau cùng thì Vườn Mai khoe
nắng mới
Trang Web của em đã lên được
mạng rồi
Từ sau ngày đó hai đứa đều
bận rộn.
Công việc xong chưa? Trang Web nhỏ đang
chờ.
Ở góc bên kia, anh hăng say lên mạng
Ở góc bên này, em mê mải
làm thơ
Em bảo với anh: - “ Dạy em, cho đỡ mệt,
anh khỏi chong đèn thức khuya khoắt
mỗi đêm,
“post post”, “link link”, rồi phải “pub.” lên
Web.
Em làm được mà, em thức đã rất
quen.”
Anh ngước nhìn em, mắt nhìn sao tha
thiết:
- “ Làm Web cho em, anh đâu có mệt đâu!
Miễn mình vui, việc gì anh cũng
làm hết,
cho đến suốt đời. Để đáp
tạ tình nhau.”
Trang Web gửi bạn bè - Món quà kỷ niệm
-
(Ngày anh với em, kết chặt mối tơ hồng.)
Món quà nhỏ dệt bằng - thương,
yêu, nhớ, ghét -
Qua bao nhiêu năm, tình nghĩa vẫn
mặn nồng.
Em cũng chẳng muốn học thêm phần
kỹ thuật
(Mà có học thì em cũng sẽ quên
mau)
Em muốn có anh làm Web cho em mãi
Để đến suốt đời đôi
ta vẫn gần nhau.
Mai Trắng (09/05)
|
|
|