Tối hôm qua đưa
con ra phi trường
Cố níu kéo thời gian mà không được!
Nhìn những bước con xa, lòng
quặn thắt
Nước mắt rơi theo từng bước
chân về
Con bước lên tàu,
lòng mẹ tái tê
Buồn không nói, biết nói
gì thêm được!
Mẹ chỉ biết lặng lẽ lau nước
mắt
Nghẹn trong lời, một tiếng gọi
- con ơi! -
Chim đủ cánh lông,
bay khắp phương trời
Mẹ ở lại nhìn tổ buồn
bỏ ngỏ
Thầm cầu nguyện: - đường
chim bay nhẹ gió -
Cho chim non đừng đảo cánh
rong chơi
Mong một ngày mai, mỏi
cánh đường dài
Con trở lại như những ngày
tuổi nhỏ
Con dấu yêu, nơi phương trời
xa đó
Đừng quên là mẹ vẫn ngóng,
chờ, trông!
BT 1/7/05
|