Ngày xưa có người đã gọi:
" Chị ơi, trường cũ, về đi … "
Giờ này có tiếng em gọi:
" Viết về trường cũ, chị ơi …"
Cầm bút lên chị ngần ngại
Không biết sẽ viết được
gì?
Xa trường, nỗi buồn tê tái
Nhắc hòai kỷ niệm làm chi?
Em ơi, ngày xưa trường cũ
Một thời áo trắng tinh mơ
Chị em mình ngày học đó
Bên nhau, hạnh phúc sao vừa!
Xa trường sau ngày ly
loạn
Mất thời áo trắng tình thơ
Bao nhiêu năm rồi cách trở
Trường xưa, vẫn mãi trong mơ
Chị ngồi, hình dung cảnh cũ
Những ngày yêu dấu thân thương
Bút mực chan hòa niềm nhớ
Bâng khuâng, trở lại sân trường …
Chợt nhìn thấy hình ảnh
mới
Nghẹn ngào, nước mắt tuôn
rơi
Sân trường gạch loang, đất
lở
Tan hoang theo những đổi dời
Bô Na, đây con đường cũ
Bây giờ xác lá ngập đầy
Phượng đỏ, Sơn trà xơ xác
Ngỡ ngàng theo cánh gió lay
Đau thương nuốt lệ, nghẹn
lời
Thẫn thờ, bút mực buông
lơi
Trường yêu khuất mờ xa vắng
Còn đây, nỗi nhớ một đời …
Em ơi, mực nhòa, chữ nhạt
Thơ không kết được
thành giòng
Bao nhiêu lời yêu muốn viết
Rơi vào vũng nhớ mênh mông
Em ơi, chị ngừng tay nhé
Thôi em chớ có nằn nì:
" Chị ơi, báo trường đang soạn,
Viết về trường cũ, viết đi…"
Bảo Trân – Lý Tuyết Mai
3/5/06
|