|
Đến thăm con với
bạn hiền
Nhìn bạn mẹ lắm nỗi niềm
ngại nghi
Người sao đẹp đẽ lạ kỳ
Phan An, Tống Ngọc chẳng bì được đâu
Tay đan, mắt liếc, mày trao
Nhìn con mẹ cố giữ câu
thăm dò
Con cười bảo: - Mẹ chớ lo
Hai đứa thân thiết như là anh
em
Buộc ràng chi những tị hiềm
Nghe lời con trẻ, chẳng nên nghi
ngờ -
Mẹ ừ. Dạ rối như vò
Lời con sao quá mập mờ, khó tin
Biết đâu là cáo, là tiên
Làm sao để rõ trắng đen
bây giờ?
Tính toan, mẹ bày thế cờ
Vài hôm sẽ biết thực hư,
hiện tình
Qua chừng tuần lễ thật
nhanh
Con gửi đến mẹ, trần tình
vài câu:
- Chẳng dám nghi ngờ mẹ đâu
Nhưng tìm chẳng biết nơi nào
mẹ ơi
Từ hôm, mẹ đến nhà chơi
Cái chảo không cánh xa khơi
mịt mù -
Ngọt ngào, mẹ đáp lời
thư:
- Con yêu, mẹ cũng vô tư giải
bày
Từ hôm đó tới hôm
nay
Chắc bạn con chẳng ngủ ngay trên
giường
Không thì hắn đã tỏ tường
Cái chảo nằm đó, đường
hoàng. Mất đâu?-
Lời vàng, suy ngẫm
dài lâu
Dối gian qua mặt được sao,
mẹ mình
BT
Never lie to your mother
|
|