C̣n nhớ không anh?

Con đường từ Duy Tân sang Cường Để

Có những hàng me xanh lá giao đầu

Có chúng ḿnh của những ngày học cũ

Buổi tan trường song đôi bước bên nhau

 

T́nh hai đứa, nụ t́nh xanh vừa nở

Dám ngỏ đâu lời yêu dấu thật gần

Chỉ dám viết vu vơ đầu quyển vở

Có bao giờ - Cường Để nhớ Duy Tân?

 

Anh hát bản t́nh ca đầy mật ngọt

- “Uống ly chanh đường, môi mắt em mềm…”

Ôi ánh mắt Duy Tân đầy bóng lá

Để em về trăn trở giấc mơ êm

 

Là thế đó. Không dưng ḿnh xa lạ

Phải v́ em quên ước hẹn ban đầu?

Mải làm thơ, mộng vào “Văn Học Sử"

Để t́nh xanh vừa nở đă tàn mau

 

Từ anh xa Duy Tân, rời Cường Để

Chôn niềm đau trong nhịp bước quân hành

Em ở lại hong sầu, gom thương nhớ

Giam tim ḿnh, sám hối cuộc t́nh anh

 

Ngày em đi, anh chưa về phố cũ

Lời cuối quên trao. Thôi thế cũng đành!

Em bỏ quê xưa, xa vùng kỷ niệm

Dang dở duyên đầu, vỡ mộng ngày xanh

 

Duy Tân giờ, c̣n cây dài bóng mát?

Cường Để xa rồi quấn quít nôn nao

Hơn 20 năm, bao nhiêu mất mát

Biết đến bao giờ ḿnh gặp lại nhau?

 

Ôi thương nhớ làm sao ngày tháng cũ

Lời hát xưa, môi mắt một thời gần

Tình dang dở, lời yêu chưa dám ngỏ

Nên suốt đời… Cường Để nhớ Duy Tân

 

                   Bảo Trân (1996)

 

Cường Để Nhớ Duy Tân