Trong gió sớm của một ngày
mới đến
Em dịu dàng trong khung cảnh thần tiên
Chân sáo nhỏ bước tung tăng ngà ngọc
Tóc buông dài xõa xuống ngả nghiêng
nghiêng
Bước chân sáo len dần theo gió sớm
Gió đùa chơi làm rối
tóc em rồi
Không đem lược lấy gì mà chải
lại
Gió thật là… bắt đền đó gió ơi!
Nắng nhè nhẹ vươn mình,
nhưng ngái ngủ
lại nằm im, lim dim mắt nhìn em:
- Sao cô bé đi một mình thế hở?-
Ỡm ờ chưa, chị nắng lại trêu em…
Bảo
Trân (1970) |